Xuân về tôi lại nhớ người
Nhớ câu lục bát đầy vơi nỗi niềm
Nhủ lòng thôi nhớ để quên
Mà sao gió lại thổi buồn lạnh vai !
Giá như người cứ nhạt phai
Câu thơ lạc vận còn ai trạnh lòng
Bây giờ xuân gõ cửa phòng
Mà thơ tôi vẫn long đong tìm người !
Tình thơ hay bởi tình người ?
Mà sao nỗi nhớ khôn nguôi xuân về !
Hà Nội 1/2018.
NHỚ
18:07 |
Comments(0)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)